PHINN LORE PHẦN II: ‘NHỮNG KẺ HÁM LỢI’
Mặt trăng, tròn như một loại trái cây màu trắng, treo lơ lửng ngoài tầm với, giống như mọi thứ mà Blackfeather thèm muốn. “Này, Phinneas,” anh ta nói thầm, huýt sáo qua kẽ răng và ngắm nhìn mặt trăng ngoài ban công lâu đài, “những bài hát hay nhất đã được sáng tác trong những đêm như thế này đó.”
Phinn trả lời: “Không thể nhảy theo một bài hát về bắt cóc được”. Anh ta gãi sâu vào bên trong tai bằng cái móng vuốt dài. Hai kẻ lười biếng rúc vào nhau trong một ngõ cụt của mê cung Hardy Orange gai góc tua tủa ở phía dưới ban công. Phinn còn leo hẳn lên bụi gai cao nhất.
“Nguy hiểm chính là bạn nhảy của chúng ta!” Blackfeather ngụy trang trong bộ trang phục đen, nhưng anh ta không muốn giấu đi mái tóc vàng sáng bóng của mình trong bất cứ hoàn cảnh nào. Anh ta luôn nói rằng bản thân cái đẹp chính là vũ khí. “Con người ta sẽ không thể trở thành một người phiêu lưu đúng nghĩa nếu không bắt cóc được công chúa. Đó là việc cần phải làm.”
“Thật chẳng lịch sự chút nào khi lôi một cô gái tội nghiệp ra khỏi nhà của cô ấy.”
“Chẳng có gì là tội nghiệp với cô gái này cả. Sau này họ sẽ ca ngợi chúng ta…”
“… và săn đuổi chúng ta.”
“Với sự quyến rũ của tôi và ... sức mạnh của anh ... không gì có thể ngăn cản chúng ta. Bộ dạng của anh đã đủ reo rắc nỗi kinh hãi lên cả vương quốc này rồi. Quanh đây không có nhiều thủy quái đâu.”
“Tôi nghe nói cha mẹ cô ấy là người tốt, cả hoàng gia đều vậy.” Phinn chẳng quan tâm mấy tới những vấn đề phiêu lưu, anh ta đã sống một cuộc sống êm đềm trong rất nhiều năm và đã gặp rất nhiều điều tốt đẹp. Anh ta nghĩ đó là cách lành mạnh nhất để tránh bi kịch.
Blackfeather vỗ vỗ bàn tay vào đôi vai u bắp thịt của người bạn khổng lồ: “Người bạn cao thượng của tôi. Anh không thích tiền sao?”
“Có tiền thì vẫn hơn.”
“Đó, đó chính là lý do. Vì ở trong nhà trọ đêm qua chúng ta tá túc, tôi nghe thấy họ treo phần thưởng rất hấp dẫn cho bất cứ ai tìm được công chúa. Chiều nay, trong khi anh ngủ giấc thứ hai, tôi sẽ đi dò la tin tức.” Blackfeather chỉ tay lên trên.
“Gì mà to tát thế?”
“Không có lời cảm ơn nào cho công sức của tôi sao? Không một lời xin lỗi vì anh suốt ngày chỉ ngủ thôi à?”
Phinn lướt hai móng vuốt lên bụi cây để hái xuống một trái cam. “Ăn trưa xong tôi hay bị mệt lắm.”
“Trong trường hợp này, mười ngàn đồng vàng là cũng kha khá rồi. Chúng ta sẽ chia đôi, mỗi người được ba ngàn, rồi chúng ta sẽ sống cuộc sống vương giả.”
Phinn cắn vào trái cam, anh ta ăn cả vỏ: “Cho tới khi không còn tiền để làm điều đó.”
“Và rồi chúng ta sẽ chuẩn bị cho cuộc phiêu lưu tiếp theo.”
“Chúng ta sẽ làm gì với cô ấy?”
“Với ai?”
“Cô công chúa. Người mà ta bắt cóc ấy.”
“À. Chúng ta sẽ trả cô ta lại và nhận thưởng thôi.”
“Và làm thế nào để…”
“Không quan trọng! Chúng ta sẽ giải quyết xong cô ta trước giấc ngủ thứ hai của anh vào ngày mai và nhận ngay mười ngàn đồng vàng. Chúng ta sẽ sống như những ông hoàng và có những câu chuyện hay để kể sau này.”
“Đúng thế,” Phinn đồng ý ngay. Dù anh ta có thể cộng trừ tốt hơn những gì Blackfeather nghĩ, nhưng trong một số trường hợp thì một người bạn tốt không nhất thiết phải là người công bằng, và anh ta không hề bận tâm tới việc tranh cãi. “Làm sao leo lên được tới đó?”
“Chúng ta bám vào tường mà trèo như bình thường thôi.” Blackfeather tay chống nạnh và nhìn chăm chăm vào cái ban công như thể sắp có một phép thuật nào đó xuất hiện để giúp hắn làm việc này. “Ta sẽ cần một cái móc.”
“Liệu cái này có được không nhỉ?” Nói đoạn, Phinn lôi từ sau lưng ra một cái mỏ neo.
“Anh kiếm đâu ra vậy?”
“Từ con tàu đằng kia kìa. Tôi quyết định giữ lại luôn vì rất hợp với dáng tôi.”
“Well done, Phinneas! The princess awaits us. Tie a rope to that anchor and hook it to the balcony. Then we shall climb…”
“Anh có dây à?”
“Of course I have rope. I’m an adventurer.”
“Vậy chắc tôi bỏ sợi xích này đi thôi.”
Blackfeather added an exaggerated head tilt to his eye roll so that it would be apparent in the darkness, and within minutes, the chained anchor sailed from Phinn’s hand to the balcony, locking into place with a great, satisfying, safety-inspiring ch-ch-CHOCK.
Phinn và Blackfeather bắt đầu leo lên.
READ MORE PHINN LORE